• Trang chủ

Bài 17: TRƯỞNG THÀNH [Phần 2]


11/17: Ở đâu có tình yêu, ở đấy có quà tặng!(x Ga 3,16). Nên đừng ai yêu bằng đầu lưỡi, nhưng bằng việc làm thực sự! (x 1Ga 3,18).

12/17: Muốn làm lớn phải kết hợp với Chúa Giêsu phục vụ đồng loại. Do đó Chúa dạy các môn đệ: “Chúng con muốn làm lớn, trước nhất phải uống chén của Thầy” (x Mt 20, 23). Uống chén của Thầy Giêsu chính là hiệp thông Thánh Thể (x 1Cr 11, 25-26).

13/17: Chỉ dùng TIỀN của vào bốn mục đích:

1-Làm phát triển Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh (x GLHT số 2041-2043). Đây là điều răn thứ 5, điều răn mới trong 5 điều răn của Hội Thánh.
2-Nuôi sống bản thân (x Kn 1,14b; St 2,16 ; 9,2-3).
3-Tạo ra phương tiện để phục vụ (x Lc 19, 11t).
4-Chia sẻ cho người không có khả năng tự kiếm sống: trẻ con, người già, người tàn tật… (x Mt 25, 31-46).

14/17: Muốn có đối thoại, phải dựa trên nguyên tắc:
1. Hai bên đều có cùng một trình độ tri thức.
2. Hai bên đều dựa trên công bằng và bác ái.
3. Hai bên cùng chịu trách nhiệm khi đưa đến một quyết định nào.
4. Hai bên đều đưa ra một đường lối khả thi và thực tiễn.

15/17: Chỉ nói đúng thôi, thì chưa đạt, mà phải nói khéo nữa.
Thánh Phaolô dạy: “Lời nói hằng phải thanh nhã, mặn mà, ý nhị, biết đối đáp sao cho phải với mỗi một người.” (Cl 4, 6) Vì đúng mà thiếu khéo là đổ vỡ, muốn khéo ta hãy cầu nguyện xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Vì “Đức khôn ngoan của Ngài hiểu biết tất cả, sẽ hướng dẫn con trong việc con làm”. (Kn 9,11a)

16/17: Không thể nói: “Đạo nào cũng dạy điều tốt”. Vì thế nào là tốt? Thế nào là xấu? Khi Adam, Evà lấy ý mình hơn ý Chúa, họ cho là tốt! Thế là sự dữ bắt đầu xuất hiện trên thế gian! (x St 3).
Vậy chỉ khi nào ta thực hành ý Chúa, thì đó mới là tốt. Bất cứ điều gì nghịch ý Chúa, dù cha mẹ cho đó là tốt, Chúa vẫn không cho phép ta tuân theo (x Mt 10, 37; 23, 1-12).

17/17: “Tự do tôn giáo” có giá trị gì không? Điều này chỉ có giá trị cứu độ khi người ta được tự do tin theo Chúa trong Hội Thánh Ngài lập mà thôi. Vì “dưới gầm trời này, ngoài danh Chúa Kitô, không có danh nào khác được ban tặng cho loài người hòng được ơn cứu độ!” (Cv 4, 10-12).

18/17: Tránh kiểu nói: “Không làm thì cũng đừng ăn!”. Nếu thế thì đối với người già yếu, con nít không làm thì cũng không được ăn sao?!
Vậy hãy nói như thánh Phaolô dạy:“Ai khôngmuốn làm thì cũng đừng ăn!” (1Tx 3, 10).
Giá trị của con người lao động hệ tại ở chỗ “muốn làm”. Có muốn làm, công việc mới hoàn hảo, mới là yêu thương. Người muốn làm mà không làm được là người đáng thương, và ta phải kính trọng họ.

19/17: Không được nói: “Lao động là vinh quang!”. Nếu thế thì kiếp trâu, ngựa nó vinh quang hơn loài người!
Vậy phải nói: “Lao động đưa con người đến vinh quang”, vì lao động là phương thế cho con người đạt đến hạnh phúc!
Nếu ta lấy phương tiện làm mục đích thì vô cùng độc ác.
Ví dụ: Tiền là phương tiện rất cần cho nhu cầu sự sống của ta, nhưng nếu lấy tiền làm mục đích trên đời, thì người ta giết nhau như ngóe!