• Trang chủ

Bài 17: TRƯỞNG THÀNH [P.3]


20/17: Đường thành công hơn lòng mong ước, hãy nhớ sống 7 điều sau đây:

1- Chọn ít điều và hợp thời cơ: Hãy chọn ít điều nhất theo khả năng, và đầu tư hết khả năng vào điều đó! Đồng thời, chộp ngay lấy thời cơ. Ông Héraclitus nói: “Không ai có thể tắm hai lần trong một khúc nước sông đang chảy!”. Thánh Phao-lô dạy: “Ai lừng khừng sẽ làm mất ơn Chúa, trở nên kẻ cay đắng, gây xáo trộn và làm hư hỏng nhiều người” (Dt 12, 15).

2- Định hướng cho cuộc đời: “Hãy quên phía sau mà lao mình tới trước, nhắm đích chạy đến giải Thiên Chúa đã ban bố trong Đức Giê-su Ki-tô” (Pl 3, 14). Nếu không như thế thì “anh chạy khỏe lắm, nhưng lại trật đường mất rồi!” (thánh Augustin).
Nhiều người bỏ cuộc không phải vì thiếu tài năng, nhưng làm việc thiếu mục đích và thiếu ý chí. Hãy nhớ: “Thành công do quả quyết, thất bại bởi do dự”.

3- Nhớ bốn chữ “H”:
Muốn làm gì phải HỌC trước.
Học muốn thấu đáo phải HỎI.
Hỏi đến HIỂU cho rõ.
Hiểu rồi đem thực HÀNH.
Nói tắt: HỌC – HỎI – HIỂU – HÀNH.

>>> Muốn thành công trên thương trường, cần 4 chữ “P”:
- Product: Sản phẩm.
- Price: Giá cả.
- Promotion: Quảng cáo.
- Place: Thị trường.
Nghĩa là muốn có nhiều tiền phải biết làm ra sản phẩm (product), giá cả (price) phải hợp túi tiền nhiều người, biết quảng cáo(promotion) để nhiều người ham thích, tìm được thị trường (place) tiêu thụ tốt.

>>> Muốn thành công nên thánh, cần 4 chữ “L”:
- LÝ: Làm vì Chân Lý.
- LẸ: Mau Lẹ chộp ngay thời cơ.
- LIỀU: Liều cả mạng sống.
- LỲ: Gan Lỳ, can đảm, kiên nhẫn.

Sở dĩ ta cần có 4 chữ “L”, vì ta dựa vào hành động đức tin của bốn người khiêng người bất toại: Họ cần gặp Ðức Giê-su là gặp được Chân "Lý"; họ muốn khiêng người bất toại vào nhà cho Ðức Giê-su, nhưng không thể được, vì trong nhà chật ních người, thế là họ mau "Lẹ" leo ngay lên mái nhà, dù không phải là nhà của họ, mà họ dám "Liều" đục mái thượng để thả người bất toại xuống cho Đức Giê-su; khi đục một lỗ to trên sân thượng, chắc chắn bị nhiều người phản đối, thế nên họ phải gan "Lỳ", kiên nhẫn, can đảm, mới thả người bất toại xuống cho Đức Giê-su để được chữa lành (x Mc 2, 1-12).

4- Kiên nhẫn để khắc phục gian khổ, ông Nguyễn Bá Học nói: “Đường đi khó, không phải vì ngăn sông cách núi, nhưng khó vì lòng người ngại núi e sông!”

5. Làm việc phải say mê. Triết gia Kierkegaard nói: “Mọi vấn đề ăn thua với cuộc sống hệ tại ở chỗ đam mê, suy nghĩ về vấn đề gì mà không đam mê, thì không suy nghĩ gì cả”. Làm việc gì mà không đam mê, thì chỉ làm như con dã tràng se cát.

6 .Làm việc vì yêu Chúa. Ta phải kết hợp với Đức Kitô, để việc ta làm trở thành việc của Thiên Chúa có giá trị vĩnh cửu, cứu độ ta (x Cv 5, 39); trái lại, làm điều tốt mà không nhờ Giêsu, với Giêsu, trong Giêsu (x Rm 11, 36), thì đó là nhân bản, là việc của loài người, trước sau sẽ tan biến (x Cv 5, 38). Bởi vậy thánh Tông Đồ dạy : “Bất cứ làm việc gì, anh em hãy làm tận tâm như thểlàm cho Chúa, chứ không phải cho người đời” (Cl 3,23).

7. Làm việc phải bền chí. Chúa Giêsu dạy: “Ai bền đỗ đến cùng, người đó mới được cứu độ” (Mt 24,13). Ca dao tục ngữ Việt Nam dạy:
- Có chí thì nên.
- Có công mài sắt có ngày nên kim.
- Nước chảy đá mòn.

21/17: Đừng để thời giờ qua đi mà không sinh ích. Hãy sống hữu ích ngay trong thời gian mình có, tùy hoàn cảnh đang sống, ta hãy biết chọn việc: không chỉ tốt thôi, mà phải tốt hơn, đặc biệt là tốt nhất! (x Rm 12, 2)

22/17: Ý THỨC VỀ GIÁ TRỊ LAO ĐỘNG.

Thánh Công Đồng Vaticanô II trong Hiến Chế Hội Thánh Trong Thế Giới Hôm Nay số 35 dạy: “Hoạt động của con người phát xuất từ con người, nên quy hướng về con người. Thật vậy, khi làm việc, con người không những biến đổi sự vật và xã hội, mà còn cải thiện chính mình. Bởi vì khi làm việc, con người học biết được nhiều điều, phát triển tài năng, cũng như thoát ra và vượt khỏi chính mình (*). Nếu được hiểu cho đúng thì, sự tăng triển này còn đáng gía hơn mọi của cải thu tích được. Giá trị của con người hệ tại ở “CÁI MÌNH LÀ” hơn là ở “CÁI MÌNH CÓ”.

Vậy làm việc không nhất thiết phải đạt thành công, nhưng đã trở nên nghĩa người hơn. Chính Đức Giê-su suốt đời làm việc không ngơi nghỉ giống Cha trên trời (x Ga 5,17), thế mà cuối đời xem ra thất bại, bị mọi người khai trừ! Nhưng chính lúc ấy, Tổng trấn ngồi xử án, lại chỉ riêng vào Đức Giêsu đang đứng trước một rừng người, và ông lớn tiếng tuyên bố: “Này là Người” (x Ga 19, 5).
Kinh thánh kết án kẻ lười: “Kẻ lười tệ kém hòn phân, ai mà đụng nó là tay phủi liền” ( Hc 22,2).
Ai không chu toàn bổn phận mình, nó là anh em với quân phá hoại (x Cn 18,9).
(*) Khi làm việc con người được THOÁT RA: tức là thoát ra khỏi kiếp loài vật, vì con vật ăn sẵn những gì Thiên Chúa hoặc con người tạo nên cho nó: như con sâu ăn lá cây, con gà ăn giun, con heo ăn cám… Trái lại, con người dùng thực phẩm do tay mình làm ra.
Khi làm việc con người VƯỢT KHỎI CHÍNH MÌNH, tức là nhờ làm việc, con người có thêm của cải để chia sẻ. Chính nhờ biết chia đi, mà con người được biểu lộ giống Chúa, vì Thiên Chúa làm mọi sự chỉ để ban tặng cho loài người.

23/17: CÓ 9 CÁCH THU PHỤC NGƯỜI KHÁC

1- Phải kết hợp với Chúa Giêsu.
Ông Berson nói: “Các thánh nhân thu phục được nhiều người không phải vì họ nói hay, nhưng vì chính sự hiện diện của họ toát ra sự thánh thiện”.
Thánh Phaolô nói: “Anh em là hương thơm của Đức Kitô dâng kính Thiên Chúa, tỏa ra giữa những người được cứu độ, cũng như những kẻ bị hư mất!” (2Cr 2, 15)

2- Làm vì yêu.
Thánh Gioan Maria Vianey nói: “Thế giới sẽ thuộc về tay ai biết yêu mến!”

3- Sống quảng đại phải tỏ ra biết ơn người giúp mình.
Như lời ông Tôbya dạy con: “Con hãy trả lương cân xứng cho người đã giúp con, và thêm chút gì vào tiền công của họ” (Tb 12, 1).

4- Phục vụ người ta trước.
Chúa Giêsu dạy:“Muốn người ta làm điều gì cho mình, thì chính mình hãy làm điều đó cho người ta trước!” (Mt 7, 12)
Vậy đừng bất mãn khi người ta không giúp mình, mà hãy buồn vì mình chưa giúp ai được việc gì.

5- Đưa lưng đỡ đạn.
Thà chỉ mình chịu khổ cho mọi người hạnh phúc, còn hơn là để mọi người phải khổ! (x Ga 11,50) Vua thánh Đavid nói: “Lời kẻ thóa mạ Ngài, này chính con hứng chịu!” (Tv 69/68, 10b)

6- Đoán ý muốn của người khác để phục vụ theo gương Mẹ Maria (x Lc 1,39t;Ga 2, 3).

7- Hãy khó với mình, nhưng quảng đại với Chúa và tha nhân (x 2Cr 6, 12-13).

8- Coi người khác hơn mình. Người phải lớn lên, còn tôi thì nhỏ lại (x Ga 3, 30).
Thánh Phaolô dạy: “Mỗi người đừng chỉ dán mắt vào quyền lợi riêng mình, nhưng còn vì quyền lợi của người khác nữa” (Pl 2, 4)

9- Phải sống như mọi người chung quanh ta, ngoại trừ tội lỗi! (Dt.4,15)