• Trang chủ

BÀI 17: TRƯỞNG THÀNH [P.5]


29/17: Sống khiêm nhường.

a- Khiêm nhường là người hạ mình sát đất, nên không còn khoảng cách nào mà phải sợ ngã.

b- Khiêm nhường là tự thú nhận sự yếu hèn của mình như thánh Phaolô: “Chẳng có gì lành cư ngụ trong tôi, sự lành tôi muốn, tôi lại không làm, còn sự dữ tôi ghét, tôi lại cứ làm!” (Rm 7, 18-19)

c- Khiêm nhường là nói lên sự lành được Chúa ban cho để phục vụ:
+ Mẹ Maria nói: “Muôn đời sẽ khen tôi có phúc, vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả!” (Lc 1,48-49)
Bởi đó nếu ta không nói sự thật về mình đúng như điều Thiên Chúa ban cho, thì ta là kẻ nói dối, kẻ vô ơn Chúa! nếu ta nói quá sự thật mình có, ta là kẻ xạo, kiêu ngạo!Thánh Phaolô dạy:“Ai muốn vênh vang thì hãy vênh vang trong Chúa” (2 Cr 10,17).
+ Cụ thể: “Thiết tưởng tôi chẳng thua gì những “Tông Đồ thượng đẳng” kia, tuyrằng tôi chỉ là không” (2Cr 11,5; 12,11).

30/17: Khi tiếp nối sứ mệnh của người khác, để thành công, ta phải:
1- Tỏ ra biết ơn người tiền nhiệm, chớ khi nào làm mất uy tín người đi trước.
2- Khiêm tốn lắng nghe mọi người, biết lựa chọn điều tốt người ta đề nghị, biết loại trừ điều xấu trong quá khứ còn tồn tại, nhưng phải cách khôn khéo và tế nhị.
3- Muốn thay đổi để thăng tiến, phải họp những người có trách nhiệm và đưa ra những điểm mới tích cực, có tính cách thuyết phục mọi người.
4- Khi ta đã quyết định làm điều gì, phải tự tin nếu không có người cộng tác, chỉ mình ta độc diễn, vẫn thành công.
5- Khi ta làm việc gì, phải nhắm làm cho hoàn tất, đừng để việc ấy trở nên gánh nặng cho người sau.

31/17: Muốn sửa tật xấu người khác, trước đó ta nên khen những điểm tích cực của họ.

32/17: Đừng sợ cách chết dữ, hãy sợ cách sống dữ. Bởi vì nếu sống dữ, ắt chết dữ, dù cách chết lành; nếu sống lành, ắt chết lành, dù cách chết dữ! (Thánh Augustin).

33/17: Đến ở nhà ai, phải cảm thấy người ta cần mình, mà mình cũng phải cần người ta, đừng để người ta miễn cưỡng đón tiếp mình, là con người thiếu tự trọng. Thánh Tông Đồ Phaolô dạy: “Trong Chúa Giêsu, chúng ta là chi thể của nhau, nên mắt không thể bảo tay “tôi không cần anh”, hay đầu không thể bảo chân “tôi không cần anh”. Phải biết rằng một chi thể đau, toàn thân đau ; một chi thể vinh, toàn thân vinh” (1Cr 12,14-27).

34/17: Muốn tiến thân, đừng để mình thua kém người xung quanh, khi ta có cùng một điều kiện như họ. Thánh Augustin nói: “Ông kia bà nọ nên thánh được, sao tôi lại không?”.

35/17: Luôn sống trong hy vọng, là nghị lực giúp ta tiến thân. Thánh Phaolô nói: “Ơn cứu độ đến với ta như một hy vọng, hy vọng mà thấy được, ai còn hy vọng nữa, nhưng nếu ta hy vọng điều ta không thấy, thì ta cứ kiên nhẫn đợi trông” (Rm 8, 24-25).